Thuật ngữ Pháo_kích

Pháo kích là từ Hán Việt, kết hợp của pháo và kích[ghi chú 1], chỉ cách thức tấn công bằng việc sử dụng pháo bắn đạn pháo vào các mục tiêu xác định hoặc bắn rải rác bao trùm một khu vực.

Trong tiếng Anh, thuật ngữ cho hoạt động pháo binh này là Bombardment (Bắn phá), từ trước Thế chiến I, thuật ngữ này chỉ việc bắn phá các vật thể không phòng thủ hoặc không được bảo vệ, nhà cửa, công trình công cộng, v.v...Trọng tâm là chỉ sử dụng mô tả các cuộc tấn công của pháo binh vào pháo đài hoặc các vị trí kiên cố để chuẩn bị cho các cuộc tấn công của bộ binh.[1] Về sau, được sử dụng với hàm nghĩa rộng hơn, chỉ hoạt động tấn công của tên lửa và máy bay quân sự.